Chương 3246: KIẾN THIẾT THẾ GIỚI

Truyện Con đường bá chủ Chương 3246: KIẾN THIẾT THẾ GIỚI tại conduongbachu.blog. Nếu muốn tìm chương khác vui lòng nhấp vào ô tìm kiếm

Bá Chủ Chi Thành lại náo nhiệt.

Toàn bộ đại năng, cao tầng các thế lực lớn dưới trướng Phá Đạo Liên Minh đều tập hợp ở đây.

Trước mặt quan khách đã được bày biện thịt Hỗn Độn Long Tộc chế biến thành vô số món hấp dẫn, rượu được ngâm ủ từ rễ cây Luân Hồi Thụ, Kiến Mộc Thần Thụ và Bàn Đào Quả, một ngụm vừa thơm vừa nồng, lại mang đến hiệu quả tu luyện cực cao.

Lạc Nam với tư cách Minh Chủ ngồi ở chủ vị, đảo mắt nhìn toàn trường một vòng, cười nói:

“Hôm nay tập hợp các vị ở đây nhằm ba mục đích.”

“Đầu tiên là công bố Hỗn Vô Cực đã vẫn lạc, nguy cơ từ Hỗn Độn Liên Minh đã không còn.”

“Thứ hai là tuyên bố giải tán Phá Đạo Liên Minh.”

“Cuối cùng là thương nghị về việc thống nhất Nguyên Giới.”

Toàn trường im ắng đến cực điểm, trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng, cảm xúc lẫn lộn.

Hỗn Vô Cực chết là tin vui đối với tất cả mọi người, nhưng còn chưa kịp vui thì lại nghe được quyết định giải tán liên minh từ Minh Chủ.

Về phần Nguyên Giới thống nhất, sự kiện tiếp theo xảy ra là gì. . . toàn bộ người ở đây đều đã biết.

“Lão đại, tại sao phải giải tán Liên Minh?” Hắc Trư lớn tiếng hỏi:

“Trư Hùng Tuấn ta còn chưa kịp nhận chức vụ quan trọng đây, giải tán như thế quá đột ngột.”

Lạc Nam lắc đầu cười một tiếng: “Phá Đạo Liên Minh được lập ra nhằm phá đi kết giới ngăn cách giữa Đạo Giới và Ngũ Châu Tứ Vực, hiện tại mục tiêu đã hoàn thành rồi.”

“Nói không sai.” Vân Tiêu ở bên cạnh cũng mở miệng tán thành:

“Tin tưởng các vị đã biết về tình hình chung, Nguyên Giới sớm rồi sẽ nhận chủ, cục diện thế giới sẽ do tân chủ quyết định, Phá Đạo Liên Minh đã không còn ý nghĩa.”

“Lão phu ủng hộ.” Long Tổ cười nói:

“Thật ra Liên Minh còn hay không chẳng quan trọng, quan trọng là tân chủ nhân.”

Nếu Nguyên Giới Chi Chủ muốn toàn giới chiến tranh, đặt nặng mạnh được yếu thua, đây chính là ác mộng của những thế lực và tu sĩ cấp thấp.

Ngược lại nếu Nguyên Giới Chi Chủ là nhân vật chuộng hoà bình, duy trì trật tự thế giới một cách rõ ràng, vậy thì chẳng có gì phải lo lắng.

Mà ở trường hợp nào, Phá Đạo Liên Minh cũng không còn lý do để tiếp tục tồn tại.

Đoạt Nguyên Chi Chiến là trận chiến bắt buộc phải diễn ra, để chọn ra nhân vật có đủ thực lực dẫn dắt toàn thế giới.

Sau trận chiến với Giới Điện, tu sĩ Nguyên Giới đều hiểu rằng thế giới của mình còn đang lạc hậu so với hỗn độn bao la ngoài kia.

Chẳng may một ngày nào đó có Siêu Thần hàng lâm, nếu Nguyên Giới còn chưa thống nhất, còn chưa có chủ. . . sẽ không ai đủ khả năng chống lại tồn tại cấp Siêu Thần.

Việc để thế giới nhận chủ không chỉ tạo ra Siêu Thần cường giả, mà còn giúp Nguyên Giới tiến thêm một bước trong nền văn minh tu chân, quả thật là trăm lợi vô hại.

Nhìn lại những nhân tuyển sẽ tham gia Đoạt Nguyên Chi Chiến. . .

Lạc Nam, Vân Tiêu, Hương Trà, Lâm Tích, Yểm Ma Điện Chủ, Hoài Khánh. . .

Ngoại trừ Yểm Ma Điện Chủ thần thần bí bí, tâm tính khó dò ra. . . những người còn lại đều được toàn bộ người ở đây tán thành, cảm thấy ai thắng cũng được.

Nếu hỏi tất cả cường giả ai là người bọn hắn không muốn trở thành Giới Chủ nhất, đáp án chính là Yểm Ma Điện Chủ.

Dù sao thì trước đây Yểm Ma Điện cũng đắc tội không ít thế lực.

Cảm nhận được ánh mắt không mấy thân thiện từ những người khác, Yểm Ma Điện Chủ trong chiến giáp hừ một tiếng:

“Kẻ nào không phục lên chiến, phán xét cái rắm.”

“Haha.” Đám đông cười cho qua, đặt niềm tin vào Lạc Nam, Vân Tiêu. . . sẽ không để Yểm Ma Điện Chủ chiến thắng.

Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn sáng lên, một hư ảnh bản đồ Nguyên Giới nhìn tổng thể từ trên cao chiếu rọi lên không trung.

Chỉ thấy bên trên là Ngũ Châu Tứ Vực, Đạo Hải, Đạo Địa, Đạo Vực, Đạo Quốc và Hoài Hành Chi Địa.

“Nguyên Giới thống nhất, nên phân chia khu vực lại một cách rõ ràng, để mỗi nơi đều được hưởng thụ nguồn tài nguyên, Nguyên Khí, Quy Tắc Chi Lực ngang nhau. . .” Lạc Nam nói:

“Sau khi mọi người đều thông qua, sẽ bắt tay vào thực hiện.”

Tất cả bắt đầu phát biểu ý kiến của mình, nghị luận ầm ỉ.

Tuy nói phân chia khu vực sẽ công bằng, nhưng ai cũng muốn chiếm chút lợi ích về cho thế lực của mình, điều này là nhân chi thường tình.

Điển hình như Đạo Quốc hiện tại đã là một vùng màu mỡ rộng lớn vô chủ, các Đạo Thống, Thế Lực đều muốn cư ngụ tại nơi đây để không phải cạnh tranh tài nguyên với những nơi khác.

Nghe bọn họ thao thao bất tuyệt, Lạc Nam đau hết cả đầu, nghiêm nghị quát lên:

“Luận công ban thưởng, những thế lực có đóng góp lớn trong trận chiến được ưu tiên lựa chọn khu vực mình mong muốn, ngược lại những thế lực trung lập, được giải cứu như Thần Hoả Đạo Thống, Hư Không Thần Cung, Bách Đạo Thần Tộc xếp sau cùng.”

Lời này khiến không còn ai phản bác được nữa. . .

Quỷ Thần Vực, Ẩn Châu, Đông Vực, Kiếm Châu, Yêu Vực, Trung Châu, Bắc Châu, Tây Châu, Nam Vực.

Mất tận một tháng thời gian các phương thương lượng và quyết định, một tấm bản đồ hoàn toàn mới đã hiện ra.

Nguyên Giới được thể hiện trên bản đồ là một khối thống nhất, phân chia thành sáu khu bằng nhau gồm có:

Đông Đế Đại Lục được gộp từ Đạo Vực, Đông Vực, Yêu Vực.

Tây Hoàng Đại Lục được gộp từ Đạo Quốc, Tây Châu, Kiếm Châu.

Nam Vương Đại Lục được gộp từ Đạo Địa, Nam Vực, Ẩn Châu.

Bắc Tôn Đại Hải được gộp từ Đạo Hải, Bắc Châu, Quỷ Thần Vực.

Bá Chủ Lãnh Địa nằm ở trung tâm, được gộp từ Trung Châu và Hoài Hành Chi Địa, giáp ranh với cả bốn khu vực kia.

Cuối cùng là Nguyên Giới Hư Không, được gộp từ hư không của Ngũ Châu Tứ Vực và hư không của Đạo Giới.

Ba vùng đại lục, một vùng đại hải, một vùng trung tâm và hư không vô tận.

Đây sẽ là Nguyên Giới hoàn chỉnh, nơi mà Nguyên Khí nồng đậm cùng Quy Tắc Chi Lực lan toả mọi ngõ ngách, không bị ngăn chặn ở bất cứ chỗ nào.

Phá Đạo Hội của Vân Tiêu góp công lớn nhất xuyên suốt từ quá khứ đến hiện tại, tổng bộ được quyền di dời đến Tây Hoàng Đại Lục, nơi có Đạo Quốc vẫn còn bỏ trống, sau đó là Độ Đạo Môn và Tổ Long Tộc cũng được gia nhập vào trong đó.

Bá Chủ Chi Thành đại diện cho Lạc Gia của Lạc Nam sẽ toạ trấn tại Bá Chủ Lãnh Địa nơi trung tâm, giám sát toàn thế giới, không ai không phục.

Từ giờ trở đi, lãnh thổ Nguyên Giới sẽ không còn Ngũ Châu Tứ Vực, cũng không còn tứ đại khu vực ở Đạo Giới.

Thay vào đó sẽ là Đông Đế Đại Lục, Tây Hoàng Đại Lục, Nam Vương Đại Lục, Bắc Tôn Đại Hải và Bá Chủ Lãnh Địa.

Nhận thấy tất cả mọi người đều hài lòng với kết quả này, Lạc Nam cười nói:

“Đại sự tạm thời đã xong, mời chư vị nhập tiệc.”

. . .

Kết giới khổng lồ tạo ra Đạo Giới được Đế Lạc dẫn theo các đại năng huỷ diệt.

Giới Linh của Nguyên Giới cũng tán thành với bố cục thế giới mới lập nên, bắt đầu vận chuyển địa thế, hoán đổi càn khôn, đem các khu vực khác nhau dung hợp, tạo thành một tân thế giới hoàn hảo.

Quá trình này mất khá nhiều thời gian, Lạc Nam cũng không rảnh xen vào, giao hết cho Phá Đạo Bát Lão và các vị Đạo Chủ giải quyết.

Lúc này hắn đang cùng các mỹ nhân ngắm hoa uống rượu, vui đến quên trời quên đất.

Việc tổ kiến Bá Chủ Lãnh Địa, dung hợp Trung Châu và Hoài Hành Chi Địa đã có đám Ẩn Độn Tộc lo liệu.

Từ lần trước Ẩn Độn Tộc muốn ám sát Bá Hậu, bị Yên Nhược Tuyết và Lâm Tích bắt giữ, bây giờ cả tộc đều bị thu phục linh hồn, ngoan ngoãn trở thành nô lệ trung thành.

Ẩn Độn Tộc có khả năng biến đổi hình dáng, hiện tại chúng biến thành Khổng Độn Tộc với hình thể to lớn, các việc nặng nề như dời núi lấp biển thực hiện rất nhanh gọn.

Ngay cả Cổ Nhật Cơ và Cổ Nguyệt Cơ cũng không có chuyện gì làm, chạy đến chơi cùng Lạc Nam và chúng nữ.

Thấy hắn đang trái ôm phải ấp, dáng vẻ nhàn nhã, hai nàng tròn xoe mắt hỏi:

“Đoạt Nguyên Chi Chiến sắp bắt đầu rồi, ngươi lại không chút khẩn trương à?”

“Sao phải như thế?” Lạc Nam kỳ quái hỏi ngược lại:

“Chiến với kẻ thù cùng hung cực ác mới cần lo lắng, ta chỉ chiến với các đại mỹ nhân, mong chờ còn không kịp, khẩn trương cái gì?”

Hồ Dĩnh và Xoa Diệp Sầu bật cười, quả thật đã từng thấy nam nhân này kinh qua đại trận ở Huyễn Giới, sau đó càng là cường thế tiêu diệt Hỗn Vô Cực. . . những lúc đó hắn cũng chưa từng lo lắng, huống chi cuộc chiến sắp tới chỉ toàn là người một nhà cạnh tranh.

“Khanh khách, phu quân đã rất nóng lòng đem đại tỷ cưới vào Lạc Gia rồi, hắn đang nóng ruột chờ Nguyên Giới Bản Nguyên khôi phục hoàn hảo đây.” Đông Hoa cười đến nhánh hoa run rẩy, buông lời trêu chọc.

“Quả thật là chỉ các lão bà mới hiểu ta.” Lạc Nam nâng lên ngón tay cái.

Đối với hắn thì đây là giai đoạn nên tận hưởng trước khi đột phá Siêu Thần của mình.

“Hừ, còn giả vờ ăn chắc, thế cái gì đang giấu trong Siêu Nhiên Sơn Cốc?” Thần Huyền Huân ngồi một bên bĩu môi.

Chúng nữ nghe thế mới lẳng lặng cảm nhận, phát hiện trong Siêu Nhiên Sơn Cốc có một luồng khí tức đang điên cuồng mạnh lên.

“À, mấy ngày trước thấy phu quân đem theo đống lớn Bàn Đào Quả và Thăng Hoa Thần Đan.” Đan Phỉ nói.

“Còn lấy rất nhiều Hỗn Độn Long Châu từ chỗ của ta.” Long Khuynh Thành nói.

“Lá cây Kiến Mộc, rồi cả máu thịt Hỗn Độn Long Tộc cũng lấy không ít đâu.” Đại Kiều mỉm cười.

“Chẳng trách ta muốn vào Siêu Nhiên Sơn Cốc thì thấy nó đã đóng chặt.” Diễm Nguyệt Kỳ bừng tỉnh, hứng thú nhìn hắn hỏi:

“Chàng đang nuôi cái gì trong sơn cốc?”

“Bí mật làm nên sự hấp dẫn của một nam nhân.” Lạc Nam nháy nháy mắt:

“Tuy ta không sợ thua, nhưng cũng nên chuẩn bị một chút để thể hiện sự tôn trọng đối thủ.”

“Bọn thiếp rất chờ mong.” Chúng nữ nở nụ cười.

Hiển nhiên các nàng cũng muốn được xem Đoạt Nguyên Chi Chiến sẽ đặc sắc như thế nào.

NGAO!

Một tiếng rống oanh động thương khung vang lên, từ trong Bá Vũ Điện có thân ảnh lao vọt ra.

“Thật thần tuấn.” Mọi người âm thầm kinh hãi.

Chỉ thấy Bá Kỵ Long Mã hiện thân, trên giáp của nó có thêm những đường vân đen tuyền, khí thế Yêu Thần Viên Mãn vô cùng kinh người, mỗi bước đạp không đều như mang theo hỗn độn dưới chân, trên lưng mọc ra đôi cánh cự đại che phủ bầu trời, một cánh là Bá Thần Lực, một cánh là Hỗn Độn Thần Long Lực. . .

Trong đôi mắt còn có Bá Đạo Quy Tắc và Hỗn Độn Quy Tắc cùng lúc vận chuyển.

Hiển nhiên sau khi luyện hoá Long Châu của Hỗn Độn Long Đế, Bá Kỵ Long Mã càng trở nên khí phách, ngang tàn hơn, cũng nắm giữ được tất cả năng lực của Hỗn Long Tôn.

Nhìn thấy Lạc Nam, nó sung sướng chạy đến, toàn thân biến nhỏ lại như một con mèo, đầy vẻ nịnh nọt.

Lạc Nam hài lòng vỗ vỗ đầu nó: “Rất không tệ, đủ tư cách làm toạ kỵ của ta.”

Cổ Gia tỷ muội đưa mắt nhìn nhau, nhìn thấy trong mắt đối phương sự bất đắc dĩ.

Đúng là chủ nào tớ nấy, chủ nhân đã yêu nghiệt rồi, toạ kỵ lại còn khủng bố như thế.

Sợ rằng hai nàng phải liên thủ mới có thể trấn áp được con thú này, bằng không khó mà chiến thắng nếu phải đấu với nó.

Lại có hai luồng khí tức từ chỗ bế quan toả ra. . .

Hai thiếu nữ xuất quan, vị hôn thê Phụng Tiểu Dương của Lạc Nam đạt đến Thần Đạo Cảnh, mà tiểu nữ nhi của hắn là Lạc Yêu Nhi thì vừa đột phá Thiên Đạo.

Lạc Nam bước đến nghênh đón các nàng, đem hai cơ thể thanh xuân ôm vào lòng, ôn nhu nói:

“Vất vả rồi.”

“Chàng.” Phụng Tiểu Dương đỏ mặt thẹn thùng gọi một tiếng.

“Baba, nhớ muốn chết.” Lạc Yêu Nhi nũng nịu.

“Xú nha đầu, có phân thân linh hồn của baba ở bên cạnh còn xạo?” Lạc Nam véo gò má nàng.

“Phân thân sao bằng ba ba bằng xương bằng thịt?” Lạc Yêu Nhi cười tít mắt.

Yêu Chỉ Hân nhìn cảnh tượng ấm áp này, nội tâm tràn đầy thoả mãn.

Phụng Tiểu Dương xuất quan, gò má Phụng Liên nhất thời ủng đỏ, mà Phụng Tiểu Thất càng là hướng Lạc Nam chớp chớp mắt đầy lém lỉnh.

Muội muội đã trưởng thành, đột phá đến Thần Đạo, các nàng biết chuyện gì sẽ phải xảy ra.

Một người chín mộng thành thục nhưng vô cùng hồi hộp, một người lại hăng hái chờ mong.

Cảm nhận được ánh mắt của nàng, Lạc Nam nhếch mép cười một tiếng:

“Chỉ sợ nàng sẽ cầu xin tha thứ.”

“Hứ, ba người chúng ta liên thủ, không lẽ sợ chàng?” Phụng Tiểu Thất chống nạnh.

Nghe thấy lời này, các lão bà đều dùng ánh mắt quỷ dị đánh giá Phụng Tiểu Thất, trong lòng thầm cười trộm:

“Đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời.”

. . .

Xem truyện con đường bá chủ cập nhật đầy đủ nhất tại conduongbachu.blog

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận