Truyện Con đường bá chủ Chương 3168: RA TAY tại conduongbachu.blog. Nếu muốn tìm chương khác vui lòng nhấp vào ô tìm kiếm
Nguyên Giới. . .
Một thân ảnh có chút thất thần tiếp cận Bá Chủ Chi Thành, cũng không che giấu hành tung.
Cảm nhận được sự tồn tại của nàng, Sát Nhẫn Đoàn đang ẩn nấp trong bóng tối lập tức truyền âm thông báo cho Ỷ Vân và Lệ Huân.
Phần phật.
Từng óng tay áo tung bay, chúng nữ vội vàng từ Bá Vũ Điện tiến ra nghênh đón.
“Thiên Hạ Đệ Nhất.”
Từng khuôn mặt đẹp trở nên ngưng trọng.
Bởi lẽ các nàng vẫn chưa cảm giác được sự tồn tại của nam nhân mà mình ngày nhớ đêm mông.
Có sự liên kết giữa Long Tiên Thánh Điển và Thiên Địa Hợp Hoan Kinh, nếu như hắn trở về, các nàng sẽ là những người đầu tiên cảm ứng được.
“Thiên Hạ Đệ Nhất, phu quân của chúng ta đâu?” Diễm Nguyệt Kỳ tính khí nóng nảy hỏi.
Đế Lạc nhìn qua từng khuôn mặt tuyệt mỹ phía trước, không thể không thầm khen ngợi thiên phú của các nàng rất bất phàm.
Trong từng ấy thời gian, tu vi của chúng nữ đều có tiến triển, hầu hết đều đã đạt đến Thần Đạo Trung Kỳ.
“Hắn chưa về.” Nàng ung dung đáp.
“Chưa về là sao? Tại sao baba lại chưa về?” Tiểu nha đầu Lạc Yêu Nhi ngóng đợi Lạc Nam từng ngày nghe vậy xém chút khóc lên.
Phụng Tiểu Dương ở bên cạnh cũng phụng phịu.
“Ngoan đừng làm rộn, để các dì nói chuyện.” Yêu Chỉ Hân và Phụng Liên trấn an các nàng.
“Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?” Võ Tam Nương siết chặt nắm tay.
Các nàng hiểu rất rõ tính tình của nam nhân nhà mình, nếu không có chuyện quan trọng, hắn chắc chắn sẽ cố gắng trở về càng nhanh càng tốt, làm sao chỉ để một mình Thiên Hạ Đệ Nhất quay về?
Nhất là đã hơn mười năm. . .
Chúng nữ vây đến ngày một đông, bao gồm cả những thê tử đã gả vào Lạc Gia nhưng chưa động phòng như Đan Phỉ, Yêu Mị Uyển. . .
Còn có những bóng hồng tu vi còn thấp đang bế quan cũng lo lắng tiến ra theo dõi tình hình như Long Liên, Long Khinh, Long Lệ, Thanh Loan Nữ Đế, Quân Trích Điệp.
Hiển nhiên dưới sự thuyết phục của chúng nữ, những mỹ nhân này đều đã đáp ứng lên Bá Chủ Chi Thành tu luyện.
“Các tỷ muội bình tĩnh, phu quân vẫn còn an toàn.” Yên Nhược Tuyết lên tiếng trấn an mọi người.
Nếu Lạc Nam vẫn lạc, Long Tiên Thánh Điển chắc chắn sẽ phản phệ.
Hiện tại tuy rằng không cảm ứng được hắn nhưng môn công pháp này vẫn hoạt động bình thường, chứng minh ít nhất hắn vẫn còn sống.
Đế Lạc nhẹ nhàng vuốt tóc, một toà sơn cốc nhỏ hiện ra trong tay của nàng.
Siêu Nhiên Sơn Cốc nhanh chóng biến lớn, Kiến Mộc Thần Thụ phóng ra.
“Đây là. . .” Chúng nữ giật mình, năng lượng thuộc tính từ Kiến Mộc Thần Thụ quá mức kinh khủng.
Đặc biệt là những nữ nhân sở hữu Vĩnh Hằng Thuộc Tính như Thập Khánh Huyên, Phạm Thanh Thuyên, Lôi Giai Nghi đều cảm thấy thuộc tính trong cơ thể mình đang kích động dữ dội.
“Đây là pháp bảo mới của hắn tên gọi Siêu Nhiên Sơn Cốc, chuyện cụ thể hãy để khí linh của nó là Nhiên Nữ giải thích cho các vị.” Đế Lạc lạnh nhạt nói:
“Vốn hắn đã cùng ta trở về, trên đường còn cứu được Bùi Linh Hi, nhưng vào phút cuối cùng hắn đã quyết định rời khỏi.”
Thanh âm rơi xuống, thân ảnh của nàng cũng đã lặng lẽ tan biến.
Lòng của nàng đang loạn, cũng không có tâm tình nói nhiều.
Đế Lạc bỗng nhiên phát hiện khi không có người nam nhân kia ở bên, tính cách vốn có của nàng đã quay trở lại.
Độc lai độc vãng.
Không ai ngăn cản Đế Lạc, cũng không ai đủ khả năng ngăn cản.
Tất cả sự chú ý dồn vào Siêu Nhiên Sơn Cốc, nơi Nhiên Nữ đang bước ra, cung kính cúi đầu:
“Tham kiến các vị chủ mẫu, ta là Nhiên Nữ, khí linh của chủ nhân Lạc Nam.”
“Tham kiến các vị chủ mẫu, ta là Kiến Lão.” Kiến Mộc Thần Thụ cũng hoá thành lão già, chắp tay nhẹ nói:
“Chủ công phân phó lão phu giúp các vị thăng cấp thuộc tính.”
“Những chuyện đó gác qua.” Đông Hoa nhịn không được nói:
“Phu quân của chúng ta đâu?”
Bích Tiêu im lặng nhưng lòng nóng như lửa, đã chuẩn bị liên hệ với đại tỷ cứu viện trong mọi tình huống xấu nhất.
Nhiên Nữ thầm than một tiếng, đem mọi chuyện kể lại từ đầu đến cuối theo hiểu biết của mình.
Từ việc Lạc Nam làm sao đến mảnh vỡ Chung Cực, tranh đoạt được Siêu Nhiên Sơn Cốc cho đến giao kèo của hắn với Cổ Nguyệt Cơ, đến Hành Giới thu phục Kiến Mộc Thần Thụ và về Nguyên Giới, nhưng vào thời khắc cuối cùng, hắn lại gấp gáp quay trở lại thông qua Vong Linh Dịch Chuyển.
Kể cả việc Thiên Hạ Đệ Nhất và Lạc Nam kết thành đạo lữ cũng không giấu được.
Bầu không khí lâm vào tĩnh lặng, chúng nữ đang tiêu hoá quá nhiều thông tin.
Đối với việc giữa phu quân mình và Thiên Hạ Đệ Nhất, các nàng cảm thấy vô cùng bình thường.
Với bản tính đào hoa của hắn, đồng hành cùng một mỹ nhân hơn mười năm, nếu không phát sinh quan hệ gì mới là chuyện lạ.
Trong thời gian dài như thế chỉ có một mình Thiên Hạ Đệ Nhất đã là điều kỳ tích, cho thấy sự tiến bộ của hắn trong việc tiết chế với nữ nhân rồi.
Tuế Nguyệt là người đầu tiên cất giọng: “Khả năng vị Cổ Nguyệt Cơ kia xảy ra chuyện rồi, với tính cách trọng tình trọng nghĩa của phu quân, hắn quay lại cứu là việc dễ hiểu.”
“Cứu được không?” Hi Vũ giận dữ nói:
“Đúng là cái tên chuyên chết vì mỹ nhân, Cổ Nguyệt Cơ kia có phụ thân là cường giả khủng bố nhưng vẫn gặp nạn, chứng minh tình cảnh ở Hành Giới nguy hiểm vô cùng.”
“Trong tình huống đó, dù chàng có về cùng chúng ta thì lòng cũng kẹt lại ở Hành Giới mà thôi.” Phượng Nghi thở dài:
“Cả người thơ thẩn như người mất hồn.”
“Khiến chàng liều mạng dùng đến Vong Linh Dịch Chuyển băng qua hỗn độn, lại không mang Thiên Hạ Đệ Nhất theo cùng, chứng tỏ tình thế đã rất khẩn cấp và hung hiểm.” Khuynh Hoàng Mị đi qua đi lại.
Hơn ai hết, nàng hiểu rõ sử dụng Vong Linh Dịch Chuyển ở khoảng cách xa xôi như vậy ảnh hưởng đến mức nào, tỷ lệ thất bại rất cao.
Chúng nữ cắn chặt phiến môi đến mức rỉ máu, nội tâm không sao bình tĩnh được.
Tuy rằng bực bội vì hắn bất chấp tính mạng, nhưng đó chẳng phải lý do khiến các nàng yêu hắn chết đi sống lại sao?
Nếu hắn bỏ mặc Hành Giới hay Cổ Nguyệt Cơ gặp nạn, sợ rằng đó đã không còn là phu quân trong lòng của các nàng nữa rồi.
Ngay cả mấy tiểu nha đầu Lạc Yêu Nhi cũng ngoan ngoãn rút vào lòng mẫu thân.
“Mẫu thân và các dì đừng quá lo lắng.” Lạc Kỳ Nam lên tiếng an ủi:
“Có dì Kim Nhi đi cùng baba, dù khó khăn đến đâu cũng sẽ vượt qua được.”
“Đúng đó nha, dì Kim Nhi chắc chắn bảo hộ baba.” Lạc Thiên Ý cũng biểu lộ tự tin.
Nhắc đến Kim Nhi, chân mày chúng nữ mới nhẹ nhàng giãn ra.
Quả thật ở trong nội tâm các nàng, Kim Nhi không gì không làm được, có địa vị vô cùng quan trọng.
“Lo quá tất loạn.” Nam Thiên Tố nghiêm túc nói:
“Việc cần làm hiện tại là nhanh chóng tăng thực lực nhờ vào Kiến Lão và Nhiên Nữ, phải bảo đảm Phá Đạo Liên Minh cho đến khi phu quân trở về.”
Ninh Huyền Tâm hướng Nhiên Nữ và Kiến Lão từ tốn đề nghị:
“Mong hai vị hỗ trợ chúng ta.”
Hai người vội vàng hoàn lễ:
“Các vị chủ mẫu xin hãy an tâm.”
Nhiên Nữ lấy ra những chiếc Nhẫn Trữ Vật chiến lợi phẩm của Lạc Nam đạt được từ hành trình lần này giao cho Yên Nhược Tuyết.
Yên Nhược Tuyết cân nhắc một chút, hạ quyết định:
“Dồn tất cả tài nguyên vào mười người mạnh nhất Hậu Cung, thúc đẩy đột phá Thần Đạo Hậu Kỳ, lại sử dụng Hoàng Trung Dịch tiến vào Viên Mãn.”
Nàng đã lên kết hoạch cho trường hợp xấu, nếu thời gian tới phu quân vẫn chưa trở về, vậy 10 vị nữ đại năng của Hậu Cung sẽ lên đường tìm hắn.
. . .
Đế Lạc rời khỏi Bá Chủ Chi Thành, nội tâm đã dần khôi phục sự tĩnh lặng như mặt giếng cổ.
Đoạn thời gian vừa qua là những tháng ngày khó quên trong cuộc đời nàng.
Nếu nam nhân kia xảy ra chuyện không may, phần đời còn lại nàng chấp nhận đánh đổi tất cả để báo thù cho hắn.
Nhưng còn hiện tại, tận dùng thực lực đã thăng tiến, Đế Lạc quyết định thay hắn giải quyết tất cả phiền phức ở Nguyên Giới này.
Nàng khôi phục phong cách trước đây của mình, một mình hành động, một mình làm hết tất cả mọi việc, gánh vác tất cả mọi thứ.
Áo choàng che thân, Đế Lạc dung nhập vào bóng tối vượt không mà đi.
Khi xuất hiện, thân ảnh của nàng đã như u linh tiếp cận một quần thể kiến trúc khổng lồ giữa hỗn độn.
Siêu Thần Huyết Thống chậm rãi sáng lên, một tia Siêu Thần Quy Tắc bao trùm lấy nàng.
Có Siêu Thần Quy Tắc gia thân, nàng tự tin Hỗn Độn Minh Chủ cũng không thể cảm ứng được sự tồn tại của mình.
Tổng bộ của Hỗn Độn Liên Minh.
Không sai, Đế Lạc dự định giải quyết Hỗn Độn Minh Chủ, loại bỏ mầm tai hoạ.
Có được Siêu Thần Huyết Thống và Độn Lôi Thủ Sáo, khả năng thành công rất cao, nhân tiện giải cứu hai nữ đồ đệ.
Nàng xuyên qua tầng tầng lớp lớp phòng vệ, như u linh lướt qua các lính canh, như quỷ mị né tránh các trận pháp và phù chú cũng như Hỗn Độn Quy Tắc giăng ở khắp nơi như mạng nhện.
Với bản lĩnh của nàng, toàn bộ Hỗn Độn Liên Minh không kẻ nào ngăn được.
Rất nhanh nàng đã tìm đến nơi cần tìm, Hỗn Độn Đại Điện. . . nơi bế quan của Hỗn Độn Minh Chủ, cũng là sư phụ của nàng Hỗn Vô Cực.
Phát hiện Hỗn Vô Cực đang ngồi giữa đại điện, thần thái trang nghiêm, hai mắt khép hờ không biết đang suy nghĩ vấn đề gì.
Quả đúng như Đế Lạc dự đoán, Hỗn Vô Cực không hề hay biết nàng đã tiếp cận.
Sắc mặt Đế Lạc hiện qua một tia phức tạp nhưng sau đó lại chuyển thành quyết tâm.
Vì Nguyên Giới, nàng phải đại nghĩa diệt thân.
Sức mạnh Siêu Thần Huyết Thống bùng phát, Độn Lôi Thủ Sáo hiện ra trên tay, một chưởng vỗ thẳng vào đầu Hỗn Vô Cực.
Không chút lưu thủ, nhất chưởng đoạt mạng.
Nào ngờ đột ngột, Hỗn Vô Cực bỗng dưng mở mắt, một tay chụp lấy Độn Lôi Thủ Sáo trong sự ngỡ ngàng của nàng.
Từ trong ánh mắt của hắn, hai luồng Hỗn Độn khủng bố bắn ra.
“PHỐC!”
Đế Lạc bất ngờ trúng chiêu, hai tia Hỗn Độn xuyên thủng đan điền nàng, máu đen liên tục chảy xuống.
Người tu Hỗn Độn, máu có màu đen.
“Nghiệt đồ!”
Từ phía sau vang lên thanh âm phẫn nộ.
Đế Lạc giật mình quay đầu nhìn lại, phát hiện Hỗn Vô Cực từ bên ngoài tiến vào.
Mà kẻ đang ngồi trên bảo toạ kia dung mạo đã thay đổi thành một nam tử trung niên vô cùng lạ lẫm.
Tam ca của Hỗn Vô Cực – Hỗn Phích Lịch.
Hỗn Phích Lịch tuy rằng vẫn còn trọng thương, nhưng dù sao y cũng là nhân vật đã luyện hoá một nửa Thế Giới Bản Nguyên của Tinh Giới, thực lực chính là Bán Siêu Thần.
Ngay khi Đế Lạc đột nhập, Hỗn Phích Lịch đã cảm ứng được sự tồn tại của nàng, thế nên đã cùng Hỗn Vô Cực giăng lưỡi bắt cá.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM. . .
Vô số uy áp bùng nổ, tất cả cường giả Hỗn Độn Liên Minh đã bao vây tứ phía.
Hỗn Vô Cực cười gằn phất tay.
Hai thân ảnh xinh đẹp bị hút vào lòng bàn tay của hắn, phân biệt chính là Đế Vi và một thiếu nữ trẻ hơn, có diện mạo giống Đế Vi đến bảy phần.
Muội muội của Đế Vi, cũng là đồ đệ thứ hai của Đế Lạc, danh xưng Đế Châu.
“Nghiệt đồ mau quỳ xuống, ngươi không còn cơ hội nào nữa rồi.” Hỗn Vô Cực bá đạo tuyên bố, dùng tính mạng của Đế Vi và Đế Châu uy hiếp Đế Lạc.
Sắc mặt Đế Lạc ngưng trọng dị thường, hoàn toàn không nghĩ đến sự xuất hiện của Hỗn Phích Lịch.
“Sư phụ, mặc kệ chúng ta, mau trốn!” Đế Vi cắn răng.
“Câm mồm!” Hỗn Vô Cực hừ một tiếng, linh hồn oanh kích khiến Đế Vi thổ huyết, xém chút bất tỉnh.
Trong tình huống này, Đế Lạc vẫn bình thản nhìn Hỗn Phích Lịch nói:
“Xem ra ngươi bị thương rất nặng, bằng không với thực lực của ngươi không cần phải dùng đến con tin uy hiếp ta, mỗi lần ra tay nhất định khiến ngươi trả giá rất lớn.”
“Thì sao?” Hỗn Phích Lịch lạnh lùng đáp:
“Bổn toạ chỉ cần ra tay một lần, cộng với tam đệ nắm giữ con tin uy hiếp, ngươi lấy gì chống lại?”
“Lấy nó chống lại!” Đế Lạc nâng lên Độn Lôi Thủ Sáo ung dung nói:
“Chỉ cần ta tự bạo nó, hậu quả các ngươi gánh nổi sao?”
“Ngươi dám?” Hỗn Vô Cực sắc mặt đại biến.
“Có gì không dám?” Đế Lạc hỏi ngược lại.
“Không hổ là ái đồ do Tứ Đệ bồi dưỡng ra, lòng dạ rất độc.” Hỗn Phích Lịch hừ một tiếng:
“Xem ra ngươi đã gặp lão đại nên mới nhận được chiếc găng tay này, nhưng ngươi đừng quên Độn Lôi Thủ Sáo có một cặp, chiếc còn lại hiện ở chỗ lão đại.”
“Độn Lôi Thủ Sáo cùng sinh cùng diệt, ngươi muốn tự bạo nó cần có sự chấp thuận của lão đại.”
Đế Lạc chau mày, thử động ý niệm bạo tạc Độn Lôi Thủ Sáo, quả nhiên phát hiện nó không chịu tuân theo ý mình.
Nó có thể cho nàng sử dụng sức mạnh, nhưng không chấp nhận tự bạo một mình.
“Hahaha, thì ra là thế.” Hỗn Vô Cực đắc ý cười to:
“Vậy nghiệt đồ lấy gì chống lại vi sư và sư bá của ngươi?”
“Thương Thế Tăng Nặng.”
Đúng lúc này, thanh âm hờ hững cao cao tại thượng như ý chí của thần linh bỗng nhiên vang lên.
Thái Thượng Đạo Ngôn Kinh vận chuyển, một luồng lực lượng giáng lên cơ thể Hỗn Phích Lịch.
“Phốc phốc. . .”
Hai ngụm máu cùng lúc bắn ra.
Cả Hỗn Phích Lịch và người vừa thi triển Thái Thượng Đạo Ngôn Kinh đều thổ huyết.
Một người thổ huyết vì thương thế nặng thêm, một người thổ huyết vì chịu phản phệ.
“Vân Tiêu, tiện nhân ngươi đến xem náo nhiệt từ lúc nào?”
Tình cảnh này khiến Hỗn Vô Cực sợ hãi quá đỗi.
Đế Lạc chớp lấy thời cơ, Độn Lôi Thủ Sáo bạo phát sức mạnh lao đến chưởng vào đầu Hỗn Phích Lịch.
“Mau dừng tay!” Hỗn Vô Cực đem tỷ muội Đế Vi và Đế Châu đạp xuống đất, gác kiếm lên cổ hai nàng.
Đế Lạc khựng lại trong gang tấc, Độn Lôi Thủ Sáo chỉ cách đầu Hỗn Phích Lịch một gang tay.
“Sư phụ. . .” Hai nữ nước mắt lưng tròng, các nàng biết sư phụ không nỡ bản thân mình.
Thân ảnh Vân Tiêu hiện ra bên cạnh Đế Lạc, trầm giọng truyền âm:
“Cứu người và đi thôi! nếu ngươi xảy ra chuyện. . . nam nhân kia sẽ hận ta cả đời.”
Toàn thân Đế Lạc run rẩy, nhớ đến khuôn mặt của Lạc Nam.
Nếu nàng đồng quy vu tận ở chỗ này với kẻ thù, hắn chắc chắn sẽ điên cuồng.
Còn sống, phải sống để chờ hắn quay về.
Hít sâu một hơi, Đế Lạc nhìn Hỗn Vô Cực nói:
“Thả ra hai đồ nhi của ta, chúng ta sẽ rút!”
“Nằm mơ!” Hỗn Vô Cực bạo tẩu sức mạnh:
“Ta tuy không mạnh bằng lão tam, nhưng cũng không phải hai con tiện nhân các ngươi có thể uy hiếp.”
“Khụ.” Hỗn Phích Lịch ho khan một tiếng dốc sức đứng lên, sắc mặt ác liệt:
“Nếu bổn toạ bất chấp thương thế mà ra tay, vẫn có thể kéo hai các ngươi chôn ở chỗ này.”
Đế Lạc nhận thấy bàn tay Vân Tiêu đặt lên vai mình thoáng run rẩy.
Hiển nhiên phản phệ mà Vân Tiêu tác động lên cơ thể Hỗn Phích Lịch cũng là rất lớn.
Hít sâu một hơi, Đế Lạc kiên quyết nói:
“Cho các ngươi Độn Lôi Thủ Sáo, đổi lại hai đồ nhi của ta!”
“Thành giao!” Hỗn Vô Cực mừng rỡ.
Trong mắt hắn thì Đế Vi và Đế Châu không có quá nhiều giá trị, chỉ để dùng áp chế Đế Lạc mà thôi, đổi được một nửa Siêu Thần Binh sướng còn gì bằng?
Ngược lại Đế Lạc chỉ quan tâm đến con tin, chỉ cần nam nhân của nàng sống sót quay về, dù là Siêu Thần Binh cũng không làm khó được hắn.
Đôi bên đều có suy tính của riêng mình.
Đế Lạc mở ra một toà Truyền Tống Trận dưới chân mình và Vân Tiêu.
“Giao hàng!”
“Giao người!”
Song phương cùng lúc quát lên, Đế Lạc phóng Độn Lôi Thủ Sáo lên không, mà Hỗn Vô Cực cũng đem Đế Vi và Đế Châu đẩy ra.
“Chết!” Một đám Thần Lão đã sớm nhận được mệnh lệnh.
Lập tức thừa cơ đánh lén, điên cuồng tấn công vào Đế Châu và Đế Vi, muốn giết hai nàng.
“CÚT!”
Đế Lạc phẫn nộ, Siêu Thần Hình Chiếu hiện ra giữa trán, hư ảnh Hỗn Độn Lão Đại khổng lồ xuất hiện, một quyền đấm ra.
BÙM.
Hỗn độn đại điện vỡ vụn, toàn bộ Thần Lão thê thảm bay ngược như diều đứt dây.
Vân Tiêu chụp lấy Đế Vi, Đế Lạc chụp lấy Đế Châu, biến mất trong Truyền Tống Trận.
“Ngon rồi!” Hỗn Vô Cực không quan tâm cục diện xung quanh, hưng phấn đoạt lấy Độn Lôi Thủ Sáo đeo vào trong tay.
“Khụ.” Hỗn Phích Lịch suy yếu ngồi xuống thở hổn hển:
“Thái Thượng Đạo Ngôn Kinh của nữ nhân kia thật không đơn giản, vậy mà khiến thương thế của bổn toạ nặng thêm quá nhiều, thực lực của nữ nhân kia đã là vô địch trong Thần Đạo.”
“Ngươi ổn không tam ca?” Hỗn Vô Cực quan tâm bước đến đỡ lấy hắn.
Bất chợt trong mắt hiện lên vẻ ngoan độc, Độn Lôi Thủ Sáo chụp xuống đầu Hỗn Phích Lịch.
Hỗn Độn Thần Lôi điên cuồng xâm nhập.
“Ngươi. . .” Hỗn Phích Lịch hai mắt trợn trắng, toàn thân co rúm.
Hỗn Vô Cực nở nụ cười như ác ma:
“Giao cho đệ một nửa Thế Giới Bản Nguyên của Tinh Giới, để ở chỗ của ngươi quá mức vô dụng.”
. . .
Xem truyện con đường bá chủ cập nhật đầy đủ nhất tại conduongbachu.blog