Truyện Con đường bá chủ Chương 3252: KHAI CHIẾN! tại conduongbachu.blog. Nếu muốn tìm chương khác vui lòng nhấp vào ô tìm kiếm
Trước trận chiến độc nhất trong lịch sử, bất kể là đang làm gì, tất cả đều tạm gác lại sự việc trong tay, tập trung mà quan sát.
Đây không chỉ là cuộc chiến quyết định xem ai là người mạnh nhất, mà còn định ra chủ nhân của thế giới.
Tu La Giáo.
Giáo Chủ đời trước – Tu La áo choàng đỏ nhẹ bay, đứng bên cạnh hai mỹ phụ kiều diễm.
Một người là Tu La Đại Trưởng Lão, một người chính là Vô Phi Yến.
Sau lần trước được Lạc Nam mời tiến vào Nhập Phàm Hồ, cả Tu La và Vô Phi Yến đều đã hoá phàm thành công, trở thành nữ Thần Đạo.
“Ngươi nghĩ Hội Trưởng hay hắn sẽ thắng?” Tu La khẽ hỏi.
“Ta đặt niềm tin vào hội trưởng.” Vô Phi Yến cắn môi:
“Nhưng cảm giác lại mách bảo, nàng sẽ bại.”
“Hắn sẽ thắng.” Tu La Đại Trưởng Lão nghiêm túc nói:
“Lão thân là người chứng kiến sự phát triển của hắn từ những ngày đầu, hắn chính là kẻ chuyên sáng tạo kỳ tích.”
Nghe một mỹ phụ tự xưng là lão thân, Tu La và Vô Phi Yến biểu lộ cổ quái.
“Hắn là cháu ngoại của ngươi, đương nhiên ngươi cho rằng như vậy.” Tu La hừ một tiếng:
“Hội Trưởng sẽ không thua.”
. . .
Tại Thất Thập Tông, Thần Xí Nga và các vị trưởng lão hướng mắt về phía nam nhân hiện trên màn ảnh, trong mắt là niềm tin tuyệt đối.
Lão hoàng đế của Đỉnh Lôi Chí Quốc thay thế Lôi Di Quân và Lôi Tiên Nhi tiếp quản chuyện triều chính, hôm nay cũng cùng toàn bộ quốc gia ngưng thần quan sát.
Cao tầng Kiếm Tây Thành và Nam Thiên Môn hiếm có cơ hội tập hợp, Định Nam và Trấn Nam ngồi nhâm nhi cốc trà với hai vị lão nhân đức cao vọng trọng của Kiếm Tây Thành, nhìn lên hình ảnh phản chiếu.
Kể từ khi Kiếm Vô Uyên được nam nhân mang trở về, toàn bộ Kiếm Tây Thành trên dưới đều vui mừng, thành tâm chúc phúc cho nàng, thầm cảm thấy may mắn vì kết quả của hai vị lão thành chủ không lặp lại trên người nữ nhi của bọn họ.
“Lão đại quyết thắng.” Kiếm Đan Sơn Trang, Nhàn Kiên mù quáng kết luận.
Nếu nói những ai tin tưởng Lạc Nam có thể chiến thắng nhất, hắn nằm trong nhóm đầu.
“Haha, chỉ tiếc ngươi không có tỷ tỷ, bằng không cũng muốn có tỷ phu như chúng ta đúng chứ?”
Nhìn Nhàn Kiên, đám người Băng Dũng, Vương Ưng, Cự A Man, Côn Hoàng lên tiếng trêu chọc.
Bọn hắn nhận thức lẫn nhau trong lúc liên thủ chống lại đại quân hỗn độn xâm nhập Ngũ Châu Tứ Vực.
Sau khi biết được Nhàn Kiên là tiểu đệ của Lạc Nam, mà những tên còn lại đa số là em vợ của hắn, rất nhanh cả đám đã lăn lộn cùng với nhau, có thể nói là thân bằng cẩu hữu, tâm đầu ý hợp.
“Hừ, Trần Giang chẳng phải cũng không có tỷ tỷ sao?” Nhàn Kiên bĩu môi, mặc dù nói thế nhưng vẫn nhịn không được mà ước ao.
Giá như mình có tỷ tỷ xinh đẹp thì tốt biết mấy.
Nhàn Phong và Nhàn Văn Đạo Sĩ sau thời gian ngao du thiên hạ cũng đã trở về, tu vi hai người đạt đến Đại Đạo Viên Mãn, tuỳ thời có thể đột phá Thiên Đạo rồi.
Ngồi cách đám thanh niên không xa còn có các tiền bối Bách Luyện Khí Tôn, Hoả Khí Lão Nhân và các vị cao tầng của Đúc Kiếm Sơn, vuốt râu cười nói:
“Thành tựu luyện khí của hắn ở Bách Đạo Đại Hội đã đủ ghi danh sử sách, lần này lịch sử lại một lần nữa sẽ được hắn viết lên.”
Hiển nhiên việc Lạc Nam tự tay đúc ra Binh Nhân Tộc, đoạt lấy được Khí Đạo Quán Quân không thể lọt khỏi tai bọn hắn.
“Còn phải nói sao? Bá Chủ tất thắng.” Cuồng Khí Lão Nhân chen miệng vào, thì ra trong thời gian qua lão đến Đúc Kiếm Sơn giao lưu học hỏi.
Đại Hoang Thương Khung dung hợp cùng Yêu Vực, hai địa phương này cũng có rất nhiều chủng tộc ủng hộ Lạc Nam.
Bất Tử Điểu Tộc, Thượng Cổ Hầu Tộc. . .
“Nhìn đi, đó là đại bá của ngươi đấy.” Tôn Hầu Tử một nhà ba người và cả đám huynh đệ ngồi trong vườn đào, đưa tay xoa xoa đầu Tiểu Hầu Tử ngồi trong lòng hắn:
“Được tận mắt chiêm ngưỡng phong thái của đại bá, ngươi sướng nhất rồi.”
“Oa, Cổ Ngữ – Định của ta là do đại bá ban tặng nha, ngài ấy nhất định rất lợi hại.” Tiểu Hầu Tử hưng phấn quơ tay múa chân.
“Chẳng biết vì sao, cảm giác Hỗn Thế Tứ Hầu chúng ta có liên quan đến trận chiến.” Lục Nhĩ Mỹ Hầu ngứa ngáy nói.
“Thật?” Vô Chi Kỳ và Viên Hồng Ma kinh ngạc.
Lục Nhĩ Mỹ Hầu có khả năng nhìn thấu quá khứ, xem trộm tương lai. . . nó đã nói như vậy hẳn là có căn cứ, không phải vô lý.
“Nằm mơ đi, lão đại là nhân vật gì? Có dùng cũng dùng chiêu thức của Trư Gia.” Hắc Trư vểnh mặt đầy đắc ý:
“Nào đến lượt bốn con khỉ các ngươi?”
“Đúng vậy, đã từng hắn muốn học chiêu Siêu Cấp Địa Ngục Rắm của ta đấy.” Bọ Hung khoác lác:
“Chỉ là chiêu đó là bất truyền Vạn Yêu Chi Chủ truyền thụ, không thể giao cho người khác.”
“Im miệng!” Phù Đổng dùng tay đập lên đầu nó:
“Chủ công là nhân vật gì? Lại ưa thích cái chiêu đó của ngươi?”
Đám người phá lên cười, Na Tra cùng Địa Ngục Khuyển đưa mắt nhìn nhau, nhếch miệng nói:
“Giới Linh vậy mà quá mức ưu ái chúng ta, được xem trận này, đời đã không phí.”
Thiên Lý Mã, Nhân Kê, Thuỷ Tinh, Ngưu Đại Lực. . . tất cả đều tán thành.
Mặc dù thực lực của bọn hắn tiến triển rất nhanh, nhưng so ra còn kém xa lắm, chưa đủ tư cách tiến ra hỗn độn.
Không ngờ được Giới Linh ưu ái, xem như hoàn thành tâm nguyện, dù ai thành Giới Chủ cũng chẳng phải tiếc nuối.
Vạn Xà Cốc, chư xà nín thở chờ đợi bắt đầu, Xà Thần Nữ – Xà Thanh Thanh dùng ánh mắt phức tạp hỏi sư phụ của mình:
“Sư phụ, ngài có cổ vũ cho ai không?”
“Cổ vũ cái gì? Đang cảm thấy xui xẻo đây.” Vạn Xà Cốc Chủ buồn bực nói:
“Nếu ở thế giới khác, bổn toạ còn có hy vọng tranh giành một phen, đáng tiếc ta lại sinh ra ở Nguyên Giới. . .”
Thật sự thì tuổi của nàng không lớn hơn Cam Đại Miêu bao nhiêu, bản thể và huyết mạch cũng rất lợi hại, chính là Oa Xà Thần Mẫu, tương truyền hàng tỷ năm thì Xà Tộc mới xuất hiện một vị Oa Xà Thần Mẫu, đủ khả năng dẫn dắt Xà Tộc đến hướng huy hoàng, cạnh tranh với những đại tộc hàng đầu như Phượng Tộc, Long Tộc.
Mà quả thật nàng đã có tư cách cạnh tranh với Long và Phượng, nhưng lại xui xẻo gặp phải Uẩn Linh Đạo Trà, người được thế giới chỉ định, yêu nghiệt. . .
Nhìn đâu cũng là tồn tại khủng bố, Vạn Xà Cốc Chủ chỉ đành tự biết lượng sức mình mà thôi.
Trận chiến với Giới Điện, sau khi nhìn thấy màn thể hiện của Lâm Tích, Hương Trà, Hoài Khánh. . . nàng đã từ bỏ ý định tranh đoạt.
Nói không tiếc nuối là chuyện không thể nào, với năng lực của nàng. . . nếu ở thế giới khác có lẽ vẫn có cơ hội.
Nhất Thế Vũ Trụ từ lâu đã hoà hợp cùng Trụ Việt Tông, thế nên vào giờ phút này, rất nhiều thân nhân của Lạc Nam xuất thân từ tiểu vũ trụ cũng được vinh hạnh quan chiến.
Các vị nhạc phụ của hắn như phụ thân của Địa Ngọc Huyền – Địa Mạnh Hùng, phụ thân của Lý Trúc Loan – Lý Hùng, phụ thân của Hoa Thanh Trúc – Hoa Minh, gia gia của Ái Tâm. . . các vị trưởng bối năm xưa từng chiếu cố hắn như Khảo Gia Nhị Lão, Ải Nhân Tộc Trưởng, cao tầng Thánh Linh Học Phủ đều có mặt.
Hơn ai hết, bọn hắn mới là những người ngoài cuộc nhìn thấy cả một hành trình dài đằng đẳng của thiếu niên non nớt bị Lạc Gia khinh bỉ cho đến khi trở thành nhân vật cấp độ Bá Chủ như ngày hôm nay.
Những cố gắng, nỗ lực viễn siêu người thường của hắn, những lần cửu tử nhất sinh, những lần như đại anh hùng xuất hiện kịp lúc, ngăn cơn sóng dữ. . . tất cả đều là những thước phim đẹp đẽ, đầy hoài niệm.
“Haizzz, chủ công quá lợi hại nên nhiều năm rồi chúng ta chưa có đất dụng võ.” Phích Du Kích luyến tiếc thở dài.
Đám người trợn tròn mắt, thầm nghĩ Phích Lịch Đường này vẫn chưa bỏ được cái thói điên của chúng, người ta thì ước được yên bình, đám này lại hận không thể ngày ngày phát nổ.
Đặc biệt là từ khi Lạc Nam đem cái quyển “Sự Mỹ Lệ Của Các Vụ Nổ” cho bọn hắn, Phích Lịch Đường càng là hưng phấn đến phát cuồng, một lời không hợp ý chính là nổ tung.
Theo như cách nói của bọn hắn, phát nổ chính là một nghệ thuật, người nổ chính là nghệ sĩ.
Nhưng thực lực chủ công ngày càng mạnh, đã lâu rồi không nhờ đến bọn hắn nổ ai cả, điều này làm Phích Lịch Đường cảm giác thật sự cô đơn.
Bọn hắn nguyện ý nổ tung vì chủ công cơ mà. . .
Một đường đầy chông gai, Lạc Nam đã tắm qua máu, bước trên xác vô số kẻ thù nhưng đồng thời bên cạnh hắn luôn có những người thành tâm đối đãi.
Các tiểu vũ trụ cũng thế, Nguyên Giới cũng thế.
Không riêng gì Nhất Thế Vũ Trụ hay Pháp Tướng Vũ Trụ ở Nam Thiên Môn, Bách Thú Vũ Trụ của Tây Thi đã sớm hợp cùng Nguyên Giới, đây là các phương vũ trụ hết lòng đứng về Lạc Nam trong bất cứ trận chiến nào.
Mà ở Nguyên Giới còn có Ngọc Giao Đảo, Quỷ Thần Tộc, Thi Địa, Chân Võ Thần Cung, Tam Đạo Môn, Đạo Hành Điện. . .
Đối với người của Hoài Hành Chi Địa hay Ngũ Châu Tứ Vực ngày trước, đương nhiên hy vọng Lạc Nam sẽ giành chiến thắng. . . nhưng cũng hiểu rằng điều này không dễ dàng, bởi vì những nữ tử kia đã có có mặt ở nơi đó, chắc chắn không phải nhân vật đơn giản.
Nhìn toàn thiên địa, ở khắp mọi ngõ ngách đều có người ủng hộ Lạc Nam, đều có các sinh mệnh nguyện ý đứng về phía hắn.
Hắn đã không còn là kẻ ngoại lai bị Nguyên Giới bài xích, bị Giới Linh kỳ thị. . . hắn đã trở thành một phần quan trọng của thế giới này.
Trên Bá Chủ Chi Thành, tam nữ Vô Hối, Ngọc Tú và Kinh Kha cũng gác lại chuyện đúc Chí Tôn Pháp Tướng.
Cùng toàn thể Hậu Cung, các nàng phải chứng kiến thời khắc lịch sử. . .
Hoài Hành Chi Địa đã trở thành hàng xóm của Bá Chủ Chi Thành tại Bá Chủ Lãnh Địa, Cổ Nhật Cơ và Cổ Nguyệt Cơ cũng tiến sang tham gia náo nhiệt.
“Nếu hắn thua, thật sự ta sẽ hoài nghi về bản thân mình.” Cổ Nguyệt Cơ nhẹ giọng nói.
Cổ Nhật Cơ đang dùng Lưu Ảnh Ngọc thu hình ảnh làm tư liệu, vừa tán thành gật đầu.
Thực lực của Lạc Nam đã đủ tung hoành hỗn độn, theo như nhìn nhận của nàng nói là vô địch dưới Siêu Thần cũng không quá đáng.
Nếu hắn thua, nàng sẽ hoài nghi nhân sinh.
Nhưng trước sự cường đại và thần bí của các nàng Vân Tiêu, Hương Trà hay Lâm Tích. . . không ai dám nói trước điều gì.
“Chủ công đương nhiên sẽ thắng, bất quá ngươi dùng Lưu Ảnh Ngọc lưu lại làm gì thế?” Xoa Diệp Sầu hiếu kỳ hỏi:
“Trận chiến như thế này, phải tận mắt chứng kiến mới xứng đáng.”
“Ngươi thì biết cái gì? Nếu không có hình ảnh lưu lại, lần sau Mộng Âm và Hiên Hiên chắc chắn không bỏ qua cho ta.” Cổ Nhật Cơ bình thản đáp.
“Thì ra là như thế.” Mấy nữ bừng tỉnh đại ngộ.
Thần Hiên Hiên và Linh Vũ Mộng Âm có giao hảo với Cổ Nhật Cơ, lần trước còn liên thủ giúp nàng muốn chống lại Cổ Nguyệt Cơ ở Hành Giới.
Gặp được Đoạt Nguyên Chiến như vậy, nếu như Cổ Nhật Cơ không ghi lại “tư liệu” cho hai vị hảo tỷ muội kia xem, nhất định sẽ bị lửa giận thiêu đốt, chịu không nổi nha.
“Đế Lạc tỷ tỷ, ngươi có kinh nghiệm tham gia Đoạt Nguyên Chiến rồi, có thể đánh giá cục diện không?” Yên Nhược Tuyết hứng thú hỏi.
“Không đánh giá nổi.” Đế Lạc nghiêm nghị lắc đầu:
“Chất lượng những người tham gia hiện tại vượt xa quá khứ.”
Năm đó chỉ có Loạn Phàm là đối thủ có thể gây nên uy hiếp cho nàng, nhưng Loạn Phàm còn kém xa lắm mới sánh bằng Lạc Nam, ấy là chưa kể những người khác.
. . .
Hỗn độn.
Dường như cảm nhận được tình cảm đến từ khắp nơi, ánh mắt Lạc Nam càng trở nên quyết tâm.
Ở đối diện hắn, Lâm Tích và Hương Trà đã đứng cùng một chiến tuyến.
Yểm Ma Điện Chủ, Hoài Khánh lại có vẻ đứng về phía Vân Tiêu.
“Ồ, ta vậy mà trở thành người cô đơn trong trận chiến này?” Lạc Nam vuốt vuốt mũi.
“Các ngươi có ý gì?” Vân Tiêu nhíu mày không hiểu hỏi Hoài Khánh và Yểm Ma Điện Chủ, nàng đâu có giao kèo liên thủ với bọn họ.
“Ý gì? Ta là sát thủ, chẳng lẽ lại xông lên tuyến đầu?” Yểm Ma Điện Chủ bĩu môi, thân ảnh lặng lẽ ẩn vào bóng tối.
“Ta chỉ muốn đấu với hắn trước tiên!” Hoài Khánh đáp.
Khoé miệng Lạc Nam giật giật: “Làm ơn đi, đây là loạn chiến.”
“Lên!”
Trái với mấy nữ nhân không đứng đắn này, Hương Trà cùng Lâm Tích cực kỳ nghiêm túc.
Gần như ngay lập tức, các nàng đã phát động tấn công.
“Nghịch Thế Thần Thông – Luyện Thổ Thành Binh!”
Hương Trà ném ra một kiện Không Gian Pháp Bảo.
Từ bên trong đó, năm nghìn hòn đất tròn vo bắn ra liên miên bất tuyệt. . .
Theo Quy Tắc Chi Lực của Hương Trà tác động, năm nghìn hòn đất lập tức hiển hoá thành một đội quân Thể Thần Đạo, uy thế lan tràn.
“Thời Không Tự Tại!” Ở phía bên cạnh, Lâm Tích cũng đã mở ra một nghìn Thời Không Chi Môn.
Từ trong Thời Không Chi Môn, một nghìn bản thể Lâm Tích ở các móc thời gian khác nhau bước ra, tất cả đều là đại năng.
Vừa mới xuất hiện, cả Thể Thần Thổ Quân của Hương Trà và một nghìn Lâm Tích đều phớt lờ Vân Tiêu, Hoài Khánh chúng nữ, hợp lực vây công Lạc Nam vào trung tâm.
“Hahaha, hảo.” Lạc Nam cất tiếng cười to:
“Vừa vặn ta muốn một mình đánh cho các nàng phải ngoan ngoãn, cứ xông hết về phía ta xem nào!”
“Cuồng vọng!” Hoài Khánh thầm mắng một tiếng, không vội ra tay.
Vân Tiêu cũng bình thản quan sát Lạc Nam, xem thử hắn dùng thủ đoạn gì chống lại đợt đầu tiên của Hương Trà và Lâm Tích liên thủ.
Dù sao thì theo đánh giá của nàng, thế công quy mô như vậy đã vượt khỏi giới hạn của đại năng thông thường.
“Muốn chơi số lượng lớn sao?” Lạc Nam không lùi mà tiến, bước lên một bước.
Khoảnh khắc đó, cái bóng dưới chân của hắn điên cuồng mở rộng, điên cuồng biến lớn. . .
“Đây là?” Đồng tử trong mắt Hoài Khánh co lại, cảm nhận được máu huyết trong cơ thể sôi sục.
NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO. . .
Hàng vạn tiếng long ngâm như đến từ viễn cổ, từng tôn long ảnh đen kịt khổng lồ như vũ bão mà ra.
Tóc dài tung bay, Bất Hủ Bá Y bao trùm bởi Vong Linh Quỷ Long Lực huyền bí, đôi mắt loé sáng giữa màn đêm.
Lạc Nam như chúa tể của địa ngục, đang trỗi dậy những Long Linh đã khuất.
Chỉ trong thoáng chốc, trong ánh mắt kinh sợ và khó tin của toàn bộ thế giới, hàng vạn Hỗn Độn Long Linh bảo vệ xung quanh chủ nhân của chúng như những hộ vệ trung thành.
Long Trảo, Long Pháo, Long Thế. . . liên tục là các đòn tấn công dữ dội cản phá lại Thể Thần Thổ Quân của Hương Trà và thế công từ nghìn phân thân của Lâm Tích.
“Thưa bệ hạ, có muốn đại sát không?” Linh Nhất cúi thấp đầu rồng dũng mãnh của mình hỏi.
Lạc Nam cười cười, lắc đầu nói:
“Phô trương tí mà thôi, các ngươi còn chưa đủ.”
. . .
Xem truyện con đường bá chủ cập nhật đầy đủ nhất tại conduongbachu.blog