Truyện Con đường bá chủ Chương 3249: SONG VŨ KINH SỢ tại conduongbachu.blog. Nếu muốn tìm chương khác vui lòng nhấp vào ô tìm kiếm
Dùng Cổ Ngữ – Đoạt để thu lấy một kiện vũ khí của Thiên Đế giống dùng đao mổ trâu giết gà.
Nhưng ở trước mặt tất cả Tiên Đế ở đây, điều này lại vượt ngoài khả năng tưởng tượng.
Đặc biệt là Cuồng Đao Thiên Đế càng là khó thể chấp nhận, hắn đạt được Ngũ Hành Ma Đao từ khi còn nhỏ, tình cảm thâm hậu, dù mất đi khế ước chủ tớ thì vẫn còn mối quan hệ mật thiết với đao linh.
Thế mà giờ đây, Ngũ Hành Ma Đao nằm gọn trong tay Vô Hối một cách ngoan ngoãn, gây nên đả kích cực lớn đối với tinh thần của hắn.
Cũng không thể trách bọn hắn, trước khi trở thành Tiên Đế, Vô Hối luôn cực kỳ cẩn thận khi sử dụng Cổ Ngữ, những tên đã từng nhìn thấy qua Đoạt của nàng đa số đều đã chết.
Giờ đây khi đã thành Đế, không còn e ngại Thiên Đế nên nàng mới thoải mái mang ra thi triển, trực tiếp kinh sợ toàn vũ trụ.
Vô Hối mặc kệ cảm xúc của đối thủ, nàng tiện tay đem Ngũ Hành Ma Đao thu về, Vĩnh Hằng Thiên Luân hướng Cuồng Đao Thiên Đế trảm tới.
Đứng trước sức mạnh của các loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính liên kết, Cuồng Đao Thiên Đế biến sắc mặt, vội vàng thối lui.
Vô Hối cười lạnh, lại một cái Vĩnh Hằng Thiên Luân ngưng tụ mà thành, Tốc Biến triển khai, xuất hiện phía sau đối thủ, nhắm thẳng vào cổ.
Cuồng Đao Thiên Đế mất đi bảo đao, cực kỳ lúng túng, gặp phải sát chiêu của Vô Hối liền hãi hùng.
“Không xong.”
Hai vị Thiên Đế khác thấy tình hình không ổn lập tức chi viện, hai người hợp lực tấn công, rốt cuộc thành công đem Vô Hối đẩy lui.
Nhưng uy lực từ Vĩnh Hằng Thuộc Tính bạo tạc vẫn khiến bọn hắn tổn thương không nhẹ.
“Tại sao có thể mạnh như vậy?” Sắc mặt tám vị Thiên Đế tái mét.
Chỉ với ba nữ Đế Giả, vậy mà khiến những Thiên Đế cao cao tại thượng như bọn hắn phải kiêng kỵ vô cùng, không dám tiến thêm.
“Muốn đoạt tài nguyên của chúng ta? Các ngươi còn chưa đủ tư cách!” Ngọc Tú lạnh lùng nói.
“Hahahaha, thật là một màn đặc sắc tuyệt luân, gà nhà chém giết lẫn nhau.”
Bất chợt có thanh âm cười to vang vọng thương khung.
Chỉ thấy bầu trời vặn vẹo, một cái Không Gian Chi Môn khổng lồ mở ra.
Từ bên trong đó, khí thế Thiên Đế cuồn cuộn hạ xuống, mười vị Thiên Đế dẫn đầu bước ra, sau lưng còn có mấy trăm Tiên Đế theo cùng.
“Chư Tiên Vũ Trụ?” Đồng tử cao tầng Huyền Thiên Vũ Trụ co lại.
“Nghe nói các vị định thống nhất vũ trụ đối phó chúng ta, vì vậy đến góp vui một chút.” Một nữ Thiên Đế kiều diễm quyển rũ liếm liếm môi thơm.
“Chỉ là không ngờ lại thấy trận chiến đặc sắc như vậy.” Lại có nam Thiên Đế ánh mắt sáng rực nhìn ba nàng Ngọc Tú nói:
“Ba vị Đế Giả này có hứng thú gia nhập Chư Tiên Vũ Trụ hay không? Nếu giúp chúng ta thâu tóm Huyền Thiên Vũ Trụ, địa vị của ba người sẽ sánh ngang chúng ta.”
“Khốn kiếp, các ngươi nghĩ mình là ai?” Bạch Thiên Đế phẫn nộ gầm lên:
“Vạn Kiếm Hộ Giới Trận mở!”
ẦM ẦM ẦM. . .
Vô số Trận Văn bừng sáng, toàn bộ đế giới chấn động, phô thiên cái địa từng thanh kiếm khổng lồ hiện ra trên bầu trời.
“Vô Trận Thiên Thể!”
Nào ngờ có Vô Trận Thiên Đế bên phía Chư Tiên Vũ Trụ chậm rãi bước ra, chỉ thấy Đế Lực của y biến thành vô số điểm sáng phân ra tứ tán.
Những điểm sáng này khi đụng vào các Trận Văn liền vô hiệu hoá tất cả.
Chỉ trong nháy mắt, Vạn Kiếm Hộ Giới Trận ầm ầm sụp đổ, tan biến thành hư vô.
Ở bất cứ vũ trụ hay thế giới này đều sẽ xuất hiện những Huyết Mạch, Thể Chất đặc biệt.
Chư Tiên Vũ Trụ cũng giống như thế, Vô Trận Thiên Thể của Vô Trận Thiên Đế tự tin có thể phá giải vạn trận trong đất trời.
Tình cảnh này khiến sắc mặt Bạch Thiên Đế đám người càng trở nên khó coi.
Một nước cờ sai phải trả giá bằng cả bàn cờ.
Bọn hắn không ngờ thực lực của tam nữ vượt quá dự kiến khiến Chân Long Thiên Đế vẫn lạc, càng không ngờ Chư Tiên Vũ Trụ lại dám đánh đến tận cửa.
Hơn nữa đối phương có tận mười Thiên Đế.
Cục diện lúc này cực kỳ bất lợi cho Huyền Thiên Vũ Trụ.
“Gia nhập các ngươi sao? Không có hứng thú.” Kinh Kha bình thản đáp.
Mục tiêu của các nàng từ trước đến nay chỉ có một, đó là đuổi theo bóng lưng của nam nhân kia.
Những thứ còn lại đều là chuyện vô nghĩa.
“Khặc khặc, nhân lúc đang ở Huyền Thiên Vũ Trụ, hay chúng ta toàn lực khai chiến, có sụp đổ thì vũ trụ này cũng tổn thất, Chư Tiên Vũ Trụ của chúng ta sẽ được nguyên vẹn.” Ma Lão Thiên Đế cười quỷ dị.
“Ý kiến rất hay.”
. . .
Nguyên Giới – Bá Chủ Chi Thành.
Lạc Nam đang cùng Bảo Lan song tu khai mở đường văn. . .
Tận dụng tài nguyên lấy được từ bảo khố của Hỗn Độn Long Tộc và Hỗn Dị Tộc, lại thêm Khai Văn Đạo Thể của Bảo Lan, số lượng đường văn của hắn đang gia tăng thần tốc.
Nguyên Văn, Phật Văn, Độc Văn, Quỷ Văn, Thần Văn, Ma Văn. . . tất cả đều đề thăng, chỉ có Long Văn đã quá nhiều nên Lạc Nam tạm thời không khai mở thêm nữa.
“Phu quân, hết tài nguyên rồi. . .”
Nhìn thấy cung điện đã trống rỗng, toàn bộ Nguyên Thạch, tài nguyên đều đã bốc hơi, Bảo Lan mở ra đôi mắt đẹp.
“Làm tốt lắm bảo bối.” Lạc Nam cúi đầu hôn lên môi nàng một ngụm, nhìn số Đường Văn lan toả khắp cơ thể mình và Bảo Lan, cực kỳ hài lòng.
Sau lần này, Bỉ Ngạn Hoa của hắn đã có tổng cộng 500 vạn đường văn, một con số khủng bố.
Mà Bảo Lan được hưởng lợi trong lúc song tu cùng hắn, nàng có được 300 vạn đường văn, cũng là người có đường văn nhiều nhất trong hậu cung, ngay cả Đông Hoa cũng ít hơn.
Khai Văn Đạo Thể quá mức lợi hại.
Thấy ngọc thể mê người trước mặt quá hấp dẫn, Lạc Nam chuyển mình đem Bảo Lan đè xuống, dũng mãnh xách thương lên ngựa, nở nụ cười xấu xa:
“Chính sự đã xong, chúng ta làm chuyện khác quan trọng hơn.”
“Đáng ghét.” Bảo Lan vừa thẹn vừa giận cắn lên bả vai của hắn.
Hai người như keo như sơn, mãi đến lúc tiểu kiều thê cầu xin tha thứ, Lạc Nam mới vừa lòng đẩy cửa ra ngoài.
Nào ngờ vừa mới bước ra, nhìn thấy Bích Tiêu đứng chờ sẵn.
“Nhớ ta à?” Lạc Nam vui vẻ, vòng tay ôm lấy eo nàng.
Bích Tiêu vừa thẹn vừa giận lách mình né tránh, hắn vẫn mặt dày đuổi theo, đến khi ôm được nàng trong lòng mới chịu bỏ qua.
Không còn cách nào khác trước sự vô lại của hắn, nàng đành nói chính sự:
“Trinh sát Phá Đạo Hội phát hiện có hai cái tiểu vũ trụ đang chiến đấu ở gần Nguyên Giới, ta báo cho ngươi một tiếng.”
Trước đây khi Lạc Nam hoá phàm trở về, hắn có kể về Huyền Thiên Vũ Trụ cũng như sự tồn tại của các nàng Vô Hối.
Sau khi biết Thần Huyền Huân vận dụng uy năng đem Huyền Thiên Vũ Trụ kéo về Nguyên Giới, hắn đã căn dặn Phá Đạo Hội giúp mình chú ý, nếu phát hiện tiểu vũ trụ nào ở gần Nguyên Giới thì báo cho hắn.
Vì thế mà hôm nay khi nhận được tin, Bích Tiêu đã đến thông báo.
“Yêu nàng chết mất.” Lạc Nam vừa vui sướng vừa chờ mong kéo tay Bích Tiêu hôn một ngụm.
Nhịp tim hắn đập thình thình, đã có trăm năm kể từ khi hắn hoá phàm trở về, khả năng cao là Huyền Thiên Vũ Trụ cũng sắp trôi đến rồi.
Bá Đạo Quy Tắc mở ra, Bất Hủ Thần Hồn kích hoạt Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn.
Bây giờ không còn là Thấu Thị Vạn Lý, mà là Thấu Thị Hỗn Độn.
Ánh mắt của Lạc Nam xuyên thủng tầng tầng hư không, nhìn xuyên qua thế giới, nhìn xuyên qua hỗn độn mà chiếu rọi.
Cuối cùng cũng phát hiện hai cái tiểu vũ trụ đang ở rất gần Nguyên Giới.
“Tiểu Tinh! Dị Nữ!” Lạc Nam kêu gọi.
Ngay tức thời, Dị Nữ và Bá Kỵ Long Mã đã có mặt.
“Chàng có gì phân phó?” Dị Nữ ôn nhu hỏi.
Lạc Nam vuốt mái tóc đỏ của nàng cười nói: “Nàng và Tiểu Tinh đến cái hai tiểu vũ trụ kia giúp ta một chuyến, tìm người mang về đây, những vấn đề khác nàng cứ tự giải quyết.”
Hắn điểm đầu ngón tay vào giữa trán nàng, linh hồn mang theo ký ức về Ngọc Tú, Vô Hối và Kinh Kha hiện ra.
“Sẽ không để quân thất vọng.” Dị Nữ ngoan ngoãn gật đầu.
Nàng duỗi ra đầu ngón trỏ tinh xảo rạch xuống không gian, một thông đạo hỗn độn mở ra.
Dị Nữ cưỡi lên lưng Bá Kỵ Long Mã, cùng nó bước vào trong thông đạo.
“Năng lực này của Dị Nữ thật đáng kinh ngạc.” Bích Tiêu cảm thán một tiếng.
Phải biết rằng trước đây Phá Đạo Hội muốn di chuyển trong hỗn độn vừa tốn thời gian, vừa tiêu hao lực lượng.
Nhưng đối với Dị Nữ, việc này lại quá dễ dàng.
“Haha, nữ nhân của ta, ai không xuất sắc đâu?” Lạc Nam tự hào cười một tiếng, véo véo gò má của Bích Tiêu:
“Nàng cũng thế.”
. . .
Cao tầng hai phiến vũ trụ vẫn đang giao chiến kịch liệt.
Tam nữ Ngọc Tú, Kinh Kha và Vô Hối tung hoành giữa chiến trường, lúc này lại ưu tiên đối chiến với Chư Tiên Vũ Trụ.
Tuy rằng các nàng không có hảo cảm với đám Thiên Đế của Huyền Thiên Vũ Trụ, nhưng nói thế nào thì đây cũng là vũ trụ của mình, các nàng có trách nhiệm bảo vệ.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG. . .
Khi song phương còn đang giao tranh, bỗng dưng hai cái vũ trụ chấn động dữ dội khiến tất cả biến sắc.
Không chỉ những Tiên Đế, mà Tiên Tôn, Tiên Vương trở xuống đều cảm nhận được toàn bộ vũ trụ đều đang run rẩy lẩy bẩy.
“Chuyện gì xảy ra?”
Một câu hỏi dâng lên trong lòng vô số người lúc này.
RỐNG, KHIẾU. . .
Hai tiếng gầm vang vọng cửu thiên thập địa cùng lúc vang lên, chỉ thấy Huyền Thiên Trụ Linh cùng Chư Tiên Trụ Linh bỗng nhiên xuất hiện cùng thời điểm, cùng vị trí.
Trong đó Huyền Thiên Trụ Linh có hình dáng như một con cừu trắng, còn Chư Tiên Trụ Linh lại có dáng vẻ của một con kim ngưu.
Cừu trắng và kim ngưu ngưng trọng nhìn nhau, cảm giác được ranh giới vũ trụ đang bị cưỡng ép phá vỡ, có thực thể hùng mạnh không cách nào hình dung đang tiến vào.
Nhiều năm qua chúng nó tranh đấu với nhau, lúc này lại trở nên đoàn kết, cố gắng dùng sức mạnh của mình cưỡng ép tồn tại kia hạ thấp tu vi xuống mức độ Thiên Đế.
Nhưng mà mặc cho bọn nó cố gắng đến mức nào, dù có tập hợp toàn bộ quy tắc của hai vũ trụ cũng chẳng đủ tác động dù chỉ một chút.
Tất cả Tiên Đế đều đã trợn mắt há hốc mồm khi hai Trụ Linh xuất hiện, càng trở nên kinh sợ hơn khi bọn chúng truyền âm thông báo toàn vũ trụ:
“Sẵn sàng toàn diện nghênh chiến, có tồn tại vượt quá giới hạn đang xâm nhập.”
Khi tất cả còn chưa kịp định thần, một thanh âm kiệt ngạo, bá đạo không gì cản nổi đã oanh động càn khôn.
NGAO!
Chỉ một tiếng, tất cả Yêu Tộc đều phủ phục xuống mặt đất, Tinh Không Thú trong hai vũ trụ không dám cúi đầu, mà Thiên Đế cũng đầu đầy mồ hôi, khiếp sợ không gì tả nổi.
“Là chuyện gì xảy ra? Đại hoạ của hai vũ trụ chúng ta sao?”
Cả đám nuốt nước bọt, vào thời khắc này, bọn hắn chợt cảm thấy tranh đấu xuyên suốt thời gian qua thật sự quá mức vô nghĩa.
Chỉ với một tiếng ngâm mơ hồ đã khiến chiến ý của toàn bộ bị dập tắt, trong lòng căn bản không dâng lên nổi tia kháng cự nào.
Nội tâm Vô Hối, Kinh Kha và Ngọc Tú siết chặt, ba nàng nắm lấy tay nhau để ổn định thân hình.
Vốn luôn cực kỳ tự tin với khả năng của mình, nhưng giờ đây các nàng cũng đã cảm nhận được sự bất lực.
“Cố gắng nhiều năm như thế, không lẽ thất bại trong gang tấc rồi sao?”
Khi toàn thể sinh linh của hai tiểu vũ trụ đều không dám thở mạnh, giữa thiên không hiện ra một lỗ đen.
Từ bên trong đó, Bá Kỵ Long Mã uy nghi hiện thân.
Đầu rồng, thân ngựa, quanh thân luân chuyển Hỗn Độn Bá Thần Lực, khí tức vượt qua tất cả giới hạn.
Mỗi bước chân của nó khiến cả hai phương vũ trụ run rẩy lẩy bẩy.
Trong mắt hai Trụ Linh càng xuất hiện vẻ tuyệt vọng, bởi chúng nó cảm giác được tất cả thủ đoạn của mình đều vô hiệu khi tác động lên thực thể vốn không nên tồn tại kia.
Mà khi Bá Kỵ Long Mã đã hiện thân, càng đáng sợ hơn khi nhìn thấy trên lưng của nó có một thân ảnh đang ngồi.
Da trắng như tuyết, dung nhan yêu dị, tóc đỏ tung bay, đôi chân trần thon dài tuỳ ý vắt chéo.
Đây là một mỹ phụ mỹ lệ tuyệt luân, vẻ đẹp của nàng khiến hầu hết nữ Thiên Đế đang có mặt đều phải tự tin mặc cảm, tất cả nam Thiên Đế lại ngay cả một chút khinh nhờn cũng không thể sinh ra nổi.
Trời ạ, rốt cuộc là tồn tại như thế nào lại có được toạ kỵ kinh khủng như vậy?
Chỉ riêng toạ kỵ đã đủ huỷ diệt hai phương vũ trụ, chủ nhân ngồi trên lưng nó càng là đáng sợ đến mức nào?
Vô Hối quật cường mím môi, Kinh Kha siết chặt ngọc thủ, mà Ngọc Tú cũng không che giấu được vẻ ngưỡng mộ nơi ánh mắt.
Hình tượng nữ cường như thế chính là thứ mà các nàng luôn hướng đến.
E rằng vào một ngày nào đó, khi các nàng trở thành nhân vật như nữ tử kia, các nàng mới có cơ hội tìm lại được người nam nhân trong lòng.
“Thu liễm một chút đi!” Dị Nữ gỏ đầu Bá Kỵ Long Mã, cảm thấy buồn cười.
Con hàng này ở tại Bá Chủ Chi Thành không ra oai được với ai nên cố ý biểu hiện ra sự thần tuấn của nó để có cơ hội vểnh mặt.
Bất quá Bá Kỵ Long Mã đã thu liễm tu vi, bằng không chỉ một bước chân của Yêu Thần Viên Mãn như nó cũng có thể đạp nát hai tiểu vũ trụ này.
Thần thức quét qua, tất cả ngõ ngách đều không thoát khỏi cảm ứng của Dị Nữ.
“Thấy rồi!”
Nàng nhếch môi cười một tiếng.
Tiểu Tinh hiểu ý, thời không vặn vẹo.
Bạch Thiên Đế Giới bị nó dịch chuyển đến ngay trước mặt.
“Trời ơi, xong đời rồi!”
Chứng kiến cảnh tượng này, hai phương vũ trụ khiếp đảm tột cùng.
Lúc này tất cả cao tầng của hai vũ trụ đều tập trung ở nơi đó, bị con quái vật kia dịch chuyển đến, chẳng phải nó muốn giải quyết tất cả Tiên Đế của cả hai vũ trụ sao?
“Xin ngài dơ cao đánh khẽ.”
Cừu trắng và kim ngưu vội vàng vượt không mà đến, cung kính xin tha thứ:
“Với thực lực của ngài, tại sao lại phải làm khó hai tiểu vũ trụ cỏn con?”
“Ta làm khó các ngươi lúc nào?” Dị Nữ lườm chúng nó.
Nàng cũng không có tâm tình giải thích, chỉ quét mắt nhìn về phía Ngọc Tú, Kinh Kha và Vô Hối.
Cảm nhận được ánh mắt của Dị Nữ tập trung trên người mình, các nàng không thể giữ bình thản, lưng đẫm mồ hôi.
Không dễ dàng chịu khuất phục, tam nữ âm thầm vận chuyển thế công, sẳn sàng liều mạng chống lại.
Nhưng mà, câu nói tiếp theo của Dị Nữ khiến trái tim các nàng rung mạnh:
“Theo ta đi thôi! Chủ công chờ các ngươi đã lâu rồi. . .”
. . .
Xem truyện con đường bá chủ cập nhật đầy đủ nhất tại conduongbachu.blog